Địa Điểm Làm Đẹp

THỜI GIAN

Bạn có bao giờ cảm nhận được khái niệm về thời gian, mỗi lúc một rõ rệt hơn qua từng năm như tôi không? 

Năm hai mươi mốt tuổi tôi vẫn luôn tin rằng chúng ta chỉ mới mười tám thôi. Năm hai mươi ba tuổi, đột ngột tôi thấy mình đã hai mươi lăm. Và năm thứ hai mươi lăm cuộc đời, tôi hay bật khóc vô cớ vì thấy dường như mọi thứ trôi tuột qua tầm tay, mà mình thì chưa kịp làm gì.

Tôi từng nghe nói thanh xuân của đàn ông là vĩnh cửu, còn phụ nữ qua kỳ son rỗi đã thấy có chút phôi phai. Đàn ông có nếp nhăn càng thêm phong trần, phụ nữ một nếp nhăn thôi đã đủ muộn phiền. Càng ngẫm nghĩ càng thấy lòng mình hiu hắt làm sao đó. Chưa già mà đã thấy tiếc nuối tuổi trẻ, đang hạnh phúc mà nhiều khi vẫn cảm thấy thật bất hạnh. Chúng ta đang dần bước vào quý cuối cùng của 2015. Hương vị mùa hè vẫn còn phảng phất đâu đây. Vậy mà giờ trong lòng đã có chút nôn nao những ngày cuối năm.

 

THỜI GIAN

... lòng đã có chút nôn nao những ngày cuối năm



Dạo gần đây tôi hay nhớ về những chuyện của quá khứ. Nhớ những ngày còn ngồi trên ghế nhà trường xôn xao ngày nhập học. Nhớ cậu bạn từng thích mình giờ cũng bộn bề nơi xứ xa. Điều đẹp đẽ nhất và buồn bã nhất của thời gian chính là chúng ta không thể quay ngược lại được nữa. Nên nếu bạn đang lưỡng lự muốn mua một tuýp kem dưỡng ẩm, hay một cái máy chăm sóc da, tôi thành thật khuyên bạn rằng: “Hãy mua ngay đi!”. Giữa việc tự thưởng cho bản thân một chiếc váy mới và một hũ kem vừa hết thì tôi khuyên bạn nên mua kem trước đã, váy áo đợi một lát cũng được.

Tôi đã từng ước ao phải chi mình biết dùng kem chống nắng sớm hơn. Giá như mình biết chăm sóc đôi mắt tốt hơn, ước gì mình nâng niu làn da những ngày còn mười tám. Mỗi lần nói về da là tôi lại có hàng chục câu tiếc nuối. Da chúng ta là bạn thân của thời gian, tốt nhất chúng ta nên kết bạn với cặp đôi này trước khi muộn màng.


 

THỜI GIAN

Kem dưỡng, người bạn thân thiết cho mỗi làn da

 

Có rất nhiều lần tôi ước ao, phải chi mình được sinh trưởng ở một nơi nào đó thật bình dị và yên ả. Đơn giản như một ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên, với thảm cỏ xanh mướt và mặt trời êm dịu. Một nơi mà mỗi ngày thức dậy không phải nghĩ xem hôm nay mình sẽ trang điểm kiểu gì, quần áo phải phối thế nào, liệu trông mình có béo lên hay không. Tối muộn trông ra, thấy đom đóm lập lòe mà lòng nhẹ nhõm lạ.

Viết những dòng này, bất giác thấy mình có vẻ thật giản dị. Vậy mà sâu trong tiềm thức vẫn phát hiện, nếu những điều tôi mơ ước thành sự thật, tôi hẳn vẫn sẽ dưỡng da mỗi ngày đều đặn, vẫn thích tô son mỗi ngày một màu, vẫn mong muốn mình thật xinh đẹp. Mặt trời nhất định phải luôn êm dịu chứ không rực rỡ, tránh tổn hại đến làn da của tôi. Làm phụ nữ, khó lắm, chứ chẳng phải chuyện đùa...

Trong khả năng cho phép, bạn đừng ngần ngại nuông chiều bản thân mình một lần và nhiều lần. Tôi rất thích khái niệm sống cơ bản nhưng phải phải thật nhuần nhị và tràn đầy. Tôi cũng đang tập sống như thế. Tuy nhiên cũng có tí ngoại lệ.

Tôi có thể tha thứ cho bản thân nếu có hơn chục thỏi son trong ngăn bàn. Tôi còn nhớ mãi câu nói ấn tượng trong bộ phim Confessions of a Shopaholic: “When I shop, the world gets better, and the world is better, but then it's not, and I need to do it again.” Thật nông cạn mà cũng thật sâu sắc làm sao, có phải chúng ta cũng từng như vậy không, đàn bà trẻ con trong cùng một cơ thể?!
 

 

THỜI GIAN

... có phải chúng ta cũng từng như vậy không, đàn bà trẻ con trong cùng một cơ thể?!


Quyển từ điển của bản thân tôi, chữ “hy sinh” luôn được tôi thêm vào ba chữ “có giới hạn”. Tôi đã đọc rất nhiều những ca ngợi về sự hy sinh của người phụ nữ Việt Nam, bỏ qua hết hạnh phúc của chính mình vì người khác. Họ phải trở nên cô độc, xấu xí, chai sạn đi, vì sự bào mòn của thời gian và sự ích kỷ của thế gian. Để rồi gần cuối cuộc đời được khen là biết “hy sinh”.

Không, mỗi một con người sinh ra đều có quyền hạnh phúc. Là phụ nữ nhất định bạn phải được hạnh phúc. Đã bao lâu rồi bạn chưa nuông chiều bản thân? Đã bao lâu rồi mẹ của bạn quên nghĩ cho mình mà vẫn luôn nghĩ về người khác?

Hilamdep chúc phụ nữ chúng ta thật đẹp, đẹp từ trong ra ngoài, đẹp nền nã và tinh tế. Thỉnh thoảng thời gian rồi sẽ làm chúng ta băn khoăn một chút, nhưng rồi sẽ qua nhanh thôi. Chúng ta là để đẹp, để yêu và được yêu. Chúng ta là một nửa của thế giới và là cả thế giới với một người đặc biệt. Cho nên nhất thiết, hãy sống thật tràn đầy và biến từng giây phút của cuộc đời trở nên kì diệu bạn nhé. Bạn ơi, “cuộc đời đó, có bao lâu, mà hững hờ…”

 

Indigo,

Chia sẻ bài viết

Bài viết tương tự


Bình luận